Cảm nhận sau khi xem “Cầu vồng không sắc”
Note: Bài này copy từ fb ra ^^
♥
Bài viết này là dựa trên quan điểm cá nhận vì mỗi người sẽ có một cảm nhận khác nhau sau khi xem xong bộ phim. Trước tiên mình muốn nói rằng mình là đứa rất khó tính trong việc lựa chọn phim để xem chứ chưa nói đến việc cảm nghĩ thế nào sau khi xem xong một bộ phim, đặc biệt là phim Việt lại còn lấy đề tài đồng tính. Vì trước đây, những bộ phim có chủ đề LGBT của VN, không mấy phim làm mình hài lòng (thậm chí phần lớn là cực thất vọng) nhưng bộ phim này lại để cho mình một ấn tượng mạnh mẽ.
Ban đầu khi đọc bài viết trên báo mình cũng rất băn khoăn không biết có nên đi xem ko nhưng sau đó vẫn quyết định đi, quả nhiên không phụ kì vọng của mình, đây là một quyết định chính xác.
Trước tiên, 2 điều ấn tượng mạnh nhất trong bộ phim đối với mình đó chính là ÂM NHẠC và CẢNH QUAN. Nhạc phim được đầu tư rất tốt, các ca khúc đều rất hay, mình thích giai điệu piano du dương của OST chính, dòng nhạc ballad dịu dàng, ẩn sâu bên trong là tình yêu có cả hạnh phúc lẫn đau buồn. Mình tin là mọi người sau khi xem xong phim sẽ rất rất hài lòng với nhạc phim, giọng ca của hai nam chính cũng rất khá ^^ Mình thực sự hài lòng về nhạc phim. Tiếp đó là khung cảnh Đà Lạt mộng mơ và đẹp đến nao lòng, như thiên đường vậy. Trước đây mình từng đến ĐL một lần, lúc đó đã rất ấn tượng với khung cảnh đẹp đẽ của thành phố mờ sương này, giờ xem phim, những cảnh quay từ trên cao rất chất lượng, lột tả được một vẽ đẹp cổ điển và thơ mộng của ĐL.
Điều ấn tượng thứ hai là diễn xuất của 2 diễn viên. Có thể mỗi người sẽ có một nhận xét khác nhau về diễn xuất của họ, có người cho hay, có người cho là chưa đạt nhưng theo mình thấy, với vai diễn này, cả hai đều đã thể hiện rất tốt, họ đã làm rất hết mình. Vai diễn của cả hai cũng không phải dễ, chưa kể là để lột tả tâm tư nhân vật còn rất khó bởi nội tâm hai người họ đều đan xen rất nhiều mâu thuẫn, cả hạnh phúc và buồn đau trước tình yêu trắc trở của họ. Ngoài ra, giọng điệu của 2 dv cũng khá tự nhiên, mình thường ko thích xem phim Việt lắm là vì giọng điệu các diễn viên ko thuyết phục được sự khó tính của mình, nhưng với 2 nam chính trong phim thì mình cảm thấy rất hài lòng. Tuy vậy, cũng có một số câu nói mình không thích lắm, có điều mình sẽ ko kể ra ở đây. Dù sao thì những điều khác đã bù đắp cho sự thiếu sót của những lời thoại này rồi. ^^
Và cuối cùng là kết thúc của bộ phim. Mình chỉ có thể nói là mình đã không thể kìm được nước mắt khi xem đến phần cuối phim. Mấy khán giả ngồi xung quanh mình cũng khóc theo. Trong phim này, nước mắt rơi rất nhiều, mà người ta thì vẫn nói niềm vui và nỗi buồn đều có thể lan truyền, và mình nghĩ sự thành công trong bộ phim đó là đã khiến khá giả cảm nhận được nỗi đau của nhân vật và rơi nước mắt vì họ. Kết phim được báo chí đánh giá là còn mơ hồ, chưa đi đến được một kết cục rõ ràng nào cả, có lẽ mình hiểu vì, khi mà một người thì chết còn một người từ kẻ nửa điên nửa khùng dần bình tĩnh và trở về con người bình thường, và không biết rằng tương lai của cả hai sẽ ra sao khi họ ở hai thế giới khác nhau, giống như một open ending vậy. Nhưng mình lại có một cảm nhận khác về cái kết. Như mình đã nói, mình đã lựa chọn đúng khi đi xem bộ phim này. Phim không chỉ nói về một tình yêu khó khăn, còn nhận nhiều sự kì thị của xã hội ngày nay mà nó còn đề cập mạnh mẽ đến một khía cạnh của tình cảm gia đình. Lấy bối cảnh ngày rằm tháng 7, các linh hồn trở về, mới đầu ngỡ tưởng là phim mang yếu tố kinh dị nhưng thực chất không phải, đến cuối phim, mục đích của Hùng (người anh đã chết) khi hiện về vẫn là… “Anh đã đưa em trở về nhà rồi”. Sau khi Hùng chết, Hoàng (người em) cũng vì thế mà phát điên, rồi ngã xuống dòng thác, những tưởng cậu đã chết nhưng sau đó, chính linh hồn của Hùng đã đưa cậu trở về bên gia đình. Tuy rằng từ gia đình mà cậu mất Hùng nhưng Hùng rất yêu Hoàng và muốn cậu có thể sống hạnh phúc. Gia đình họ, mẹ của họ có thể đã dẫn đến sự xa cách của cả hai nhưng đó là những người thân thiết nhất của họ, sẽ luôn ở bên và che chở bảo vệ họ. Tất cả những gì người mẹ làm cũng là bởi định kiến sai lầm của bà và vì bà yêu thương con quá nhiều. Bà không thể tưởng tượng nổi việc người con trai bà mang nặng đẻ đau cùng người con nuôi bà đã hết mực thương yêu lại nảy sinh tình cảm với nhau. Nhưng cái chết của Hùng và sự mất tích của Hoàng đều khiến bà day dứt không thôi. Mình nghĩ dù đã chết nhưng Hùng không hề hận họ, vì anh cũng rất yêu thương họ và cảm thấy bản thân có lỗi với họ vô cùng. Bởi thế nên anh đã đưa Hoàng trở về. Anh không muốn gia đình của họ mãi sống trong đau buồn và ân hận. Một cái kết thực sự rất buồn, lấy đi của mình rất nhiều nước mắt nhưng mình cảm thấy vô cùng hài lòng về cái kết đó. Ít nhất, trên cõi đời này, vẫn còn một nơi để Hoàng có thể trở về… dù nơi đó không còn Hùng kề bên và yêu thương, nhưng linh hồn anh sẽ mãi bên cậu và bảo vệ cậu.
Ngoài ra, những cảnh quay về những ngày tháng đẹp đẽ trong tình yêu của cả hai cũng làm mình rất thích thú ^^ Nhất là cảnh hôn của cả hai, không nóng bỏng kịch liệt mà dịu dàng, ấm áp trong nền nhạc ngọt ngào, du dương, một cảnh hôn đẹp tuyệt vời.
Được rồi, đó là vài cảm nhận của mình về bộ phim. Aiza, viết lại mà tự dưng mắt mình cũng bắt đầu ươn ướt rồi nè. Để kể vài chuyện vui ngoài lề nhé ^^
Lúc đầu mình cứ nghĩ sẽ có nhiều cặp nam-nam đến xem lắm cơ (có nhưng không nhiều), ai ngờ đâu đa phần lại toàn nam-nữ =]] khả năng cao là hủ nữ dẫn bạn zai đến xem lắm nha =]] ngồi bên trái mình là một đôi nam nữ. Đến cảnh xúc động ở phần cuối phim ấy, bạn nữ thì cứ thút thít y như mình trong khi anh bạn zai thì chỉ thở dài, dựa lưng vào ghế :v còn bên phải mình là 3 anh zai đi cùng nhau =]] khỏi nói cũng biết họ là thế nào đúng ko? ^^ Ban đầu mình ko hài lòng lắm về 3 người này vì lúc mới vào họ khá ồn ào nhưng… cũng giống như mấy khán giả khác, đến phần cuối là khóc không ngừng luôn, mấy ổng khóc làm mình bên cạnh vừa nín được một tí lại khóc tiếp liền TT______TT phía ngoài cùng còn có một đôi nam-nam nữa cơ mà họ ngồi xa quá làm mình trả biết được họ cảm thấy thế nào sau khi xem phim.
Haizzzz, thôi mệt quá, mạng hôm nay đơ chết đi được ý ><
Giờ mình lại tiếp tục hóng Love Sick đây ^^
À, mình cũng muốn nói thêm là: ĐÂY LÀ MỘT BỘ PHIM ĐÁNG ĐỂ XEM! Đặc biệt là mấy ai còn kì thị người đồng tính hay những vị phụ huynh có con là người đồng tính nhưng họ vẫn chưa chấp nhận được điều này, hãy nên đi xem. Có rất nhiều điều bạn sẽ học hỏi được từ bộ phim, và nhớ rằng: Đồng tính không phải là bệnh!
Không biết sẽ có bao nhiêu người cảm nhận như mình nhưng mình nghĩ phim không chỉ nói về tình yêu nam-nam mà nó còn nói về tình cảm gia đình nữa. Vì sao thì mình đã trình bày phía trên rồi. Đi xem đi ^^ Rồi bạn cũng sẽ khóc như mình thôi ^^
♥